Màn kịch hờ của những người vợ thông minh
…
Đọc Kỳ 1: "‘Lần đầu’ với anh giám đốc nơi xin việc" tại đây
Tôi vội trốn vào trong tủ quần áo, trên người chỉ có một mảnh vải che thân. Bây giờ chỉ còn là may rủi, nếu như người đàn bà ấy phát hiện ra tôi thì coi như số phận tôi đã chấm hết. Còn may thay, nếu cô ta không biết tôi có ở trong này, tôi sẽ còn cơ hội để từ bỏ.
Anh ra mở cửa, bước đi nặng trình trịch. Tôi đứng bên trong mà run rẩy, ban ngày mà tĩnh lặng như trong đêm vậy, mỗi tiếng bước chân của anh tôi còn nghe rất rõ. Anh giả bộ khoác lên mình bộ khăn tắm, giống như anh vừa tắm xong, và vã ít nước lên cổ và đầu cho tóc giống như vừa gội. Anh cũng đúng là một kẻ có kinh nghiệm đấy chứ.
Tiếng mở cửa cạch một cái, tôi giật thót tim. Không thấy động tĩnh gì, chỉ có tiếng người tới gần tôi, gõ cửa. Tôi hoảng hốt, không biết chuyện gì xảy ra ngoài đó, tôi hãi hùng, run rẩy như người sắp ngất. Không thấy ai nói gì, cửa mở toang và anh đang đứng trước mặt tôi. Tôi không dám ngó đầu ra vì sợ người đàn bà kia đang đứng bên cạnh anh. Bỗng thấy anh cười, tôi ngạc nhiên và bắt đầu lấy lại máu trên mặt.
Sau hôm ấy, tôi không còn hứng thú với anh nữa, vì tôi sợ. Nỗi sợ hãi đã lấn át hết trong tôi, tôi không còn muốn được anh đưa đi mua sắm hàng hiệu, được anh mua quà cho nữa. (ảnh minh họa)
Anh bảo:
- Chỉ là một tay phục vụ, họ mang rượu vang tới cho chúng ta.
Tôi ấp úng:
- Nhưng… nhưng sao vợ anh gọi điện bảo chị đang đứng trước cửa?
Anh cười hớn hở:
- Ờ thì vợ anh hay chơi trò ú tim…
Tôi được phen thở phào nhưng lòng chưa hề nhẹ nhõm. Vì tôi vẫn chưa thể trả lời được, tại sao người phụ nữ ấy lại biết tôi và anh đang ở đây, và tại sao cô ta lại đùa cợt đúng lúc như thế, và cũng đúng lúc có chuông cửa? Hay là cô ta đang theo dõi mình? Trong đầu tôi cứ hiện ra không biết bao nhiêu câu hỏi mà không thể nào trả lời được. Phải chăng, đây mới chỉ là ‘màn khởi động’ để cảnh báo kẻ đi ngoại tình như tôi?
Sau hôm ấy, tôi không còn hứng thú với anh nữa, vì tôi sợ. Nỗi sợ hãi đã lấn át hết trong tôi, tôi không còn muốn được anh đưa đi mua sắm hàng hiệu, được anh mua quà cho nữa, vì tôi vừa được phen hú hồn, cần phải nghỉ ngơi vài ngày…
Cũng từ ngày hôm đó, không hiểu sao, tôi liên tục nhận được những tin nhắn đại loại như:
- Chị là vợ của anh N, em có thể gặp chị ở quán café X được không?.
Đọc những dòng tin nhắn như vậy, tôi sợ lắm. Sợ tới mức muốn đổi số điện thoại nhưng lại lo ảnh hưởng công việc. Mỗi đêm tôi đều có cả chục tin nhắn đại loại như:
- Hãy lấy chồng đi em, đừng cướp chồng người khác….
- Em có biết chị là ai không, nếu chị đã ra tay thì em không còn đường rút...
Vài ngày sau đó, tôi không gặp anh, anh gọi tôi cũng không dám nghe. Tôi bảo anh đừng liên lạc với tôi nữa. (ảnh minh họa)
Tôi chắc như đinh rằng, người phụ nữ ấy đã biết rõ tôi là ai.Thú thực, tôi còn không biết chị ta như thế nào, mặt mũi ra sao vì anh chưa bao giờ kể. Nhưng trong đầu tôi thoáng lên một suy nghĩ, biết đâu, đó lại là người quen của mình? Bỗng tôi rùng mình sợ hãi. Phải chăng là như vậy thì họ mới biết rõ số điện thoại và lịch trình của tôi như thế?
Vài ngày sau đó, tôi không gặp anh, anh gọi tôi cũng không dám nghe. Tôi bảo anh đừng liên lạc với tôi nữa. Có người dọa sẽ tạt axit tôi, tôi sợ lắm, không còn dám cặp kè với anh nữa dù là anh có hứa tặng tôi cái gì, mua xe, mua căn hộ cho tôi. Bây giờ, nghĩ lại cái cảm giác chui trong tủ quần áo, tôi vừa thấy nhục vừa thấy sợ, tôi đã nếm đủ rồi, phải dừng lại thôi.
Kết thúc cuộc tình ấy, tôi cũng chuyển công ty luôn, nhất định không còn dám liên lạc với anh nữa. Tiền chu cấp hàng tháng cũng bị cắt luôn vì tôi đâu còn là bồ của anh. Cái xe máy anh mua cho tôi, tôi vẫn giữ. Đó là tài sản duy nhất trong cuộc tình vụng trộm này. Vốn là một cô gái đã sống dựa vào anh, giờ tôi mất hết kinh tế, mất cả chỗ dựa và công việc. Tôi phải tìm một công việc khác để mau chóng ổn định cuộc sống, nếu không, tôi khó mà trụ được ở nơi này...
Vợ anh là ai, đến bây giờ tôi vẫn chưa biết. Có người bảo tôi, biết đâu chính anh là người đang chơi trò ú tim, biến tôi thành kẻ như vậy để tôi sợ hãi rời xa anh khi anh đã chán tôi. Chứ làm gì có người vợ nào lại tinh ranh như thế. Trời ạ, đầu óc tôi quay cuồng, tôi không biết nên suy nghĩ thế nào, liệu là đúng hay sao, liệu là thật hay giả. Nửa mơ nửa tỉnh, tôi sống như người mất hồn suốt mấy ngày bị dọa dẫm và khủng bố tin nhắn. Nhưng cũng từ khi từ bỏ anh, cuộc sống của tôi dần trở lại bình yên…
2 tháng trôi qua, tôi chưa tìm được việc. Người con gái xinh xắn, dễ chịu như tôi nhưng đi đến đâu cũng khó xin việc, tôi cũng không hiểu tại sao nữa. (ảnh minh họa)
2 tháng trôi qua, tôi chưa tìm được việc. Người con gái xinh xắn, dễ chịu như tôi nhưng đi đến đâu cũng khó xin việc, tôi cũng không hiểu tại sao nữa. Hay tại, tôi đã quen với mức lương cao, mới việc có thể kiếm tiền nhiều nên giờ, lương vài đồng tôi không thích? Đúng là vậy, đã được người khác cung phụng rồi, giờ sống một mình thật sự quá khó khăn...
Tôi ngồi tìm trên mạng tất cả thông tin về các công ty tôi có thể tuyển dụng, tôi tìm cả địa chỉ của sếp các công ty ấy. Tôi ngắm nghía ảnh của mấy người đàn ông là sếp trong đó xem có vừa mắt mình không. Và tôi lại lên một kế hoạch khác, với hi vọng, lần này đã có kinh nghiệm rồi và cũng là một mối khác, không sợ người đàn bà tinh ranh kia nữa. Đã làm một lần rồi thì sẽ có lần sau, không còn gì để mất, đó là suy nghĩ của tôi.
Hôm ấy, tôi được gọi tới phỏng vấn ở một công ty lớn, khi được gọi vào, tôi đĩnh đạc bước với thân hình uyển chuyển và khuôn mặt xinh xắn, hi vọng tràn trề. Chào xong, ngước mắt lên nhìn, tôi bàng hoàng nhận ra, đó là chồng của bạn tôi, nhưng cũng là người đàn ông trước đây tôi đã thất bại trong cuộc chinh phục anh ta...
Còn nữa...
Mời các bạn đón đọc kỳ 3 'Làm nô lệ trên giường để có nhà, có xe' vào thứ 2 ngày 27-4 tại Eva tám của Eva.vn |
cap bo nuoi than, truyen co gai cap bo nuoi than, nuoi than, cap bo ban than, cap bo, ngoai tinh, doc than, co gai chuyen cap bo, chuyen gia dinh, hon nhan, tinh yeu, chi em, bao phu nu
Đăng ký: Bản tin Phụ nữ & Gia Đình






0 nhận xét:
Đăng nhận xét