Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

Đi xe Wave vẫn mua đồ hiệu cho vợ

@ nguontinviet.com


Ngày tôi còn tán vợ tôi, tôi chỉ đi một con Dim. Hồi ấy, tôi thanh niên trẻ, sở thích của tôi là chạy con Dim chiến và tôi hài lòng về nó. Hồi đó tôi còn thích chơi điện thoại, cứ thích “con” nào là đổi về lọ mọ.


Tôi nhớ hồi ấy, nhóm bạn của vợ tôi, toàn các anh đi SH, LX tán, thấy tôi đi Dim, mặt mũi lại ngầu, trông hơi đầu gấu, nhóm bạn vợ có buông vài lời rèm pha, rằng anh này đi xe không xịn. Đi chơi đâu cả nhóm, tôi đèo vợ tôi, mấy bạn kia toàn ngồi lên xe mấy anh đi LX, SH. Sau thì tôi cũng có chơi với mấy cậu này, có “va” vài vụ, tôi nói thẳng với vợ, khi đó là người yêu rằng: “Bảo các bạn em cẩn thận, mấy thằng đó, toàn thằng đẹp mã dẻo mồm nhưng chẳng ra gì đâu”.


Rút cuộc, mấy đôi đó chia tay hết sạch, sau cùng các bạn nữ kia phát hiện ra rằng mấy thằng đó đúng như lời tôi nói, chỉ có bề ngoài hào nhoáng còn bên trong đúng không ra gì, toàn lừa lọc, yêu đương kiểu Sở Khanh. Còn chúng tôi, yêu nhau 2 năm khá lãng mạn rồi cưới.


Sau thời gian “trẻ trâu đi Dim chiến”, tôi đổi sang một con xe phân khối lớn côn tay hầm hố, chạy rất bốc, rất sướng. Đúng thời gian vợ tôi bầu bí, đi xe vào ngõ nhỏ bô nổ to quá, ầm ĩ, tôi bán xe. Tôi lấy lại một con xe Wave đời cũ chạy, xe cũ nhưng máy móc tốt, tôi đi thấy ổn, chẳng vấn đề gì, chỉ không “oai”. Công việc đòi hỏi tôi phải đi nhiều, xe vứt vạ vật, lại tốn xăng, nên tôi vẫn cứ dùng còn Wave cho tiết kiệm xăng, để đâu cũng chẳng lo mất, đi lại cũng nhẹ nhàng. Xăng giờ đắt, em Wave An-pha đổ 50-60 nghìn đồng là chạy vài ngày, rất thoải mái.


Đi xe Wave vẫn mua đồ hiệu cho vợ - 1


Tôi rất chăm đưa vợ đi mua hàng xịn (ảnh minh họa)


Cũng mấy lần định đổi xe khác, nhưng do tôi ở tỉnh về Hà Nội làm việc, nên sau thời gian lấy vợ, tôi gom góp mua một căn hộ chung cư. Vẫn thiếu mất khoảng vài trăm triệu, nhưng tôi nghĩ, mua nhà là việc lớn, ai chẳng phải nợ nần đôi chút, vài năm là trả được. Tôi còn phải lo nuôi con, với đủ thứ tiền tã, bỉm sữa, chi phí sinh hoạt hàng tháng, nên tôi cũng chẳng có ý định đổi một cái xe đẹp hơn. Tôi mua đủ I-phone, I-pad cho vợ dùng, chủ yếu để vợ tiện vừa online vừa trông con và chụp ảnh con. Còn tôi, đi xe Wave, giờ cũng chán chơi điện thoại, chỉ dắt túi một con điện thoại đểu, nhưng con điện thoại này pin trâu sóng khỏe, cần cho công việc của tôi.



Công việc đòi hỏi phải đi nhiều, tôi cũng đi đến nhiều vùng miền. Tôi thấy, chỉ có ở Hà Nội mới có tình trạng phân biệt xe đẹp xe xấu. Ở Sài Gòn, chẳng quan trọng bạn đi xe gì, kể cả là mặc quần ngố xỏ dép tông trông nhếch nhác, miễn bạn có tiền trong túi và vào mua sắm, chi tiêu thì người ta đều chào đón và phục vụ như thượng khách, anh đi Cúp “ghẻ” và anh cưỡi Lếch-xù chẳng khác gì nhau. Riêng ở Hà Nội thì khác, rất phân biệt, hay có kiểu nhìn xem đi xe gì, dùng điện thoại gì.


Tôi nhớ một lần đèo vợ đi mua sắm váy áo. Vợ tôi, vốn là khách VIP của shop này, dù shop đó bán đồ khá đắt tiền. Mỗi lần có đồ mới, cô chủ shop thường nhắn tin cho những khách hàng thân quen. Vợ tôi, phụ nữ vốn điệu đà, mỗi lần chọn váy áo là xem đi xem lại thử đi thử lại đến cả chục cái rồi mới chọn 1 cái, lần nào tôi đưa đi mua cũng rất mất thời gian.


Lần đó, shop có 2 em bán hàng phục vụ mới. Tôi đi xe “đểu” đưa vợ vào mua, cùng vào có 1 cặp đôi khác cưỡi xe SH. Con bé phục vụ, liếc ánh mắt sang tôi, xe xấu, người trông hơi nhếch nhác do tôi vừa đi công tác xa về, mặc kệ vợ tôi chẳng thèm hỏi han. Cặp đôi kia, nhìn thấy thế, cũng ngứa mồm nói vài câu đá đểu, đại ý “Váy này chỉ đi xe ga xịn là hợp, có khi mua váy xong anh về lấy ô tô chở em đi vì váy ngắn quá”. Vợ tôi chọn mãi, chẳng ưng được cái nào, nên không lấy, thấy cô em bán hàng khó chịu ra mặt, ánh nhìn khinh khỉnh như muốn đuổi khách cho nhanh. Đi về, vợ tôi nói: “Chả lẽ em nhắn tin, gọi điện phàn nàn con bé chủ cửa hàng, đuổi luôn việc 2 cái đứa nhân viên láo toét này giờ”. Tôi chỉ đùa vợ: “Tại mình đi xe xấu em ơi, mà thôi em không mua càng đỡ tốn tiền anh, ở nhà em nguyên 1 tủ váy to, nhiều cái anh thấy hình như mặc được mỗi lần”.


Đi xe Wave vẫn mua đồ hiệu cho vợ - 2


Tội dự định, mua xong nhà, trả được hết nợ thì tôi sẽ cày cuốc mua một chiếc ô tô.

(Ảnh minh họa)


Đi xe xấu, nhưng chuyện tôi bỏ tiền mua cho vợ đôi bốt giá cả triệu là chuyện thường, vợ tôi mê quần áo giày dép túi ví, nhưng cũng không quá phải đồ hiệu quá đắt tiền, mà có muốn sắm đồ hiệu xịn tôi cũng ok. Tôi đi công tác ra nước ngoài, vào shop thấy đồ xịn sale-off nhiều, dù sale rồi những giá cũng vẫn hơi cao chút. Chẳng có vấn đề gì, chỉ cần vợ tôi thích và vui, tôi làm luôn cả một “mớ” túi xách, ví, kính về cho vợ.


Riêng với con tôi, với những chi phí cần thiết hàng tháng, tôi chẳng tiếc tiền, mình có lao động, kiếm được tiền cũng là để vợ con mình có cuộc sống tốt. Ra đường, vợ con tôi nhìn vẫn rất “hoành tráng”, chỉ riêng tôi, chẳng quan trọng lắm chuyện hình thức, tôi chỉ sắm cho tôi quần áo thể thao, là những món tôi thích, cần thiết cho việc chơi thể thao của tôi, là hàng xịn chính hãng của Nike hoặc Addidas. Đưa vợ con đi du lịch, tôi cũng chẳng ngần ngại cho vợ con ở chỗ xịn, vào resort, khách sạn vài sao, ăn uống bất cứ món gì vợ tôi thích, tốn vài triệu một bữa cũng chẳng vấn đề gì.


Tội dự định, mua xong nhà, trả được hết nợ thì tôi sẽ cày cuốc mua một chiếc ô tô. Đó là sở thích của tôi, cũng tiện việc đưa đón con đi lớp, đi học, cần thiết nếu vợ chồng tôi sinh thêm con, đi lại về quê thăm ông bà, quan trọng hơn là đi ô tô thì an toàn hơn cho vợ con tôi, dù chi phí nuôi xe giờ khá tốn kém. Nếu mua xe, tôi dự định cũng chỉ mua một chiếc xe nhỏ, giá rẻ, tiết kiệm xăng, phù hợp cho gia đình và phù hợp để chạy phố đông hay tắc đường. Còn hiện tại, tôi vẫn ngày ngày đi làm với con xe Wave “huyền thoại”, cũng có vấn đề gì đâu nhỉ, tôi hoàn toàn cảm thấy thoải mái, và vẫn cứ thấy mình oai.



Xem thêm chủ đề:chong ngheo, lay chong ngheo, vo chong, chuyen vo chong, chuyen gia dinh, hon nhan, tinh yeu, hanh phuc gia dinh, bao phu nu




Đăng ký: Bản tin Phụ nữ & Gia Đình

0 nhận xét:

Đăng nhận xét